Suy Niệm Lời Chúa Thứ Ba Tuần XIII Thường Niên A.

Thứ Ba Tuần XIII – Mùa Thường Niên
Ca nhập lễ

Vỗ tay đi nào, muôn dân hỡi !

Mừng Thiên Chúa, hãy cất tiếng hò reo.

Bài đọc 1

Đức Chúa là Chúa Thượng đã phán, ai chẳng nói tiên tri ?

Bài trích sách ngôn sứ A-mốt.

31Hỡi con cái Ít-ra-en, hãy nghe lời này,

lời Đức Chúa phán để tố cáo các ngươi,

tố cáo toàn thể thị tộc đã được Ta đưa lên khỏi đất Ai-cập.

Lời ấy nói rằng :


2Giữa mọi thị tộc trên mặt đất, Ta đã chỉ biết các ngươi thôi.

Vì thế, Ta sẽ hạch hỏi các ngươi về mọi tội các ngươi đã phạm.


3Hai người có đồng hành được chăng,

nếu đã không hẹn với nhau từ trước ?


4Trong rừng, sư tử có gầm lên chăng, nếu nó không có mồi ?

Từ trong hang, sư tử tơ có rống lên không,

nếu nó không vồ được mồi ?


5Dưới đất, chim sẻ có sa vào bẫy chăng, nếu không có mồi nhử ?

Bẫy có bật lên khỏi mặt đất chăng, nếu nó không bắt được gì ?


6Giả như tù và rúc lên trong thành,

lẽ nào dân lại không sợ hãi ?

Giả như tai hoạ xảy ra trong thành,

lẽ nào lại không do Đức Chúa ?


7Vì Đức Chúa là Chúa Thượng không làm điều gì

mà không bày tỏ kế hoạch của Người

cho các ngôn sứ, tôi tớ của Người được biết.


8Sư tử đã gầm lên : ai mà không sợ hãi ?

Đức Chúa là Chúa Thượng đã phán, ai chẳng nói tiên tri ?


411Ta đã làm cho các ngươi phải sụp đổ

như chính Thiên Chúa đã làm sụp đổ

thành Xơ-đôm và Gô-mô-ra ;

các ngươi khác nào thanh củi

được rút khỏi đống lửa cháy ;

thế mà các ngươi vẫn không chịu trở về với Ta

– sấm ngôn của Đức Chúa.


12Vậy, hỡi Ít-ra-en, Ta sẽ xử với ngươi như thế này,

và bởi vì Ta sẽ xử với ngươi như vậy nên, hỡi Ít-ra-en,

ngươi hãy chuẩn bị đi gặp Thiên Chúa của ngươi.

Đáp ca

 

Đ.Lạy Chúa, xin lấy đức công chính của Ngài mà hướng dẫn con.

5Ngài không phải là một vị thần ưa điều ác,

ác nhân đâu được ở với Ngài,
6atrước nhan Ngài, đứa kiêu căng làm sao đứng vững !

Đ.Lạy Chúa, xin lấy đức công chính của Ngài mà hướng dẫn con.

6bNgài ghét những kẻ làm điều ác,7diệt trừ bọn điêu ngoa, kinh tởm lũ giết người,

gớm ghê phường giảo quyệt.

Đ.Lạy Chúa, xin lấy đức công chính của Ngài mà hướng dẫn con.

8Phần con đây, nhờ tình Chúa bao la,

được bước vào nhà Chúa ;

con hết lòng kính sợ,

hướng về đền thánh mà phủ phục tôn thờ.

Đ.Lạy Chúa, xin lấy đức công chính của Ngài mà hướng dẫn con.

Tung hô Tin Mừng

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a.

Mong đợi Chúa, tôi hết lòng mong đợi,

cậy trông ở lời Người. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng

Đức Giê-su trỗi dậy, ngăm đe gió và biển : biển liền lặng như tờ.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.

23 Khi ấy, Đức Giê-su xuống thuyền, các môn đệ đi theo Người. 24 Bỗng nhiên biển động mạnh khiến sóng ập vào thuyền, nhưng Người vẫn ngủ. 25 Các ông lại gần đánh thức Người và nói : “Thưa Ngài, xin cứu chúng con, chúng con chết mất !” 26 Đức Giê-su nói : “Sao nhát thế, hỡi những kẻ kém lòng tin !” Rồi Người trỗi dậy, ngăm đe gió và biển : biển liền lặng như tờ.

27 Người ta ngạc nhiên và nói : “Ông này là người thế nào mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh ?”

Ca hiệp lễ

Chúc tụng Chúa đi, hồn tôi hỡi,

toàn thân tôi, hãy chúc tụng Thánh Danh.

Suy niệm và cầu nguyện
Suy Niệm
 
Nếu mức nước biển dâng lên thêm một mét do nạn toàn cầu ấm lên,
nhiều vùng đất của nước Việt Nam sẽ bị chìm dưới mặt nước.        
Bão lụt, hạn hán, động đất, núi lửa, vẫn là những thảm họa cho con người.
Ngày nay người ta biết rằng phần lớn thiên tai không do Trời,
nhưng do con người phá hoại trái đất là công trình tốt đẹp của Trời cao.
Bài Tin Mừng hôm nay cho thấy uy quyền của Đức Giêsu,
không phải trên ma quỷ hay bệnh tật, nhưng trên thiên nhiên.
Ngài đã dùng quyền đó để bảo vệ các môn đệ khỏi bị dập vùi bởi sóng gió.
Thầy Giêsu đã ra lệnh cho họ qua bên kia hồ (Mt 8, 18).
Ngài xuống thuyền trước, các môn đệ theo sau (c. 23).
Đi theo Thầy Giêsu, trên cùng một con thuyền, đâu hẳn được bình an.
Cơn bão lớn ngoài biển đến thật bất ngờ,
khiến con thuyền của Thầy trò chao đảo vì sóng gió.
Giữa cơn cuồng nộ của biển cả, giữa sự kinh hoàng nhốn nháo của các môn đệ,
Thầy Giêsu vẫn ngủ yên.
Dường như chẳng có gì khuấy động được giấc ngủ bình an của Thầy.
“Thưa Ngài, xin cứu, chúng con chết mất” (c. 25).
Lời đánh thức vội vã, hối thúc, khi cái chết đã gần kề.
Nhưng Thầy Giêsu lại chẳng có vẻ gì vội vã.
Giữa tiếng thét gào của sóng gió và sự chòng chành của con thuyền,
Thầy Giêsu đã quở trách các môn đệ vì sự cuống cuồng sợ hãi của họ,
hậu quả của việc thiếu lòng tin (c. 26).
Thầy đã không làm cho biển lặng sóng yên ngay lập tức,
vì tập bình an giữa sóng gió là điều khó và cần hơn nhiều.
Lắm khi chúng ta không hiểu tại sao thuyền đời chúng ta gặp bão,
dù có Thầy trong thuyền, dù chúng ta đã theo Thầy nghiêm túc.
Chúng ta lại càng không hiểu tại sao Thầy có thể ngủ được bình an,
khi chúng ta gặp muôn vàn thử thách và rơi vào tuyệt vọng.
Nhưng Thầy Giêsu cũng không hiểu tại sao chúng ta lại sợ đến thế (c. 26).
Tại sao chúng ta lại sợ thuyền chìm hay sợ chết ?
Nếu có đức tin vào Thầy thì sóng gió đâu nhận chìm được chúng ta.
“Thiên Chúa ngủ” mãi mãi là điều khó hiểu và khó chịu.
Đừng ngại đánh thức Ngài và kêu cứu.
Đừng ngại la to át tiếng sóng, để làm cho Ngài nghe được.
Nhưng cũng nên nhìn Ngài ngủ bình an, để khỏi bị hốt hoảng.
Không hẳn là Ngài sẽ trỗi dậy ngay và dẹp tan bão tố.
Không hẳn là chúng ta sẽ được giải thoát ngay khỏi mọi nỗi hiểm nghèo.
Điều quan trọng là lòng ta được bình an,
vì biết Ngài vẫn bình an ở lại trong con thuyền đời ta.
 
Cầu Nguyện
 
Lạy Chúa Giêsu,
con chẳng dám xin đi trên mặt nước như Phêrô,
nhưng nhiều khi con cảm thấy
sống đức tin giữa lòng cuộc đời
chẳng khác nào đi trên mặt nước.
Có bao thứ sóng gió đẩy đưa và lôi cuốn.
Có bao cám dỗ muốn hút con vô vực sâu.
Cả sự nặng nề của thân xác con
cũng kéo ghì con xuống.
Đi trên mặt nước cuộc đời chẳng mấy dễ dàng.
Nhiều khi con thấy mình bàng hoàng sợ hãi.
Xin cứu con khi con hầu chìm.
Xin nắm lấy tay con khi con quỵ ngã.
Xin nâng đỡ niềm tin yếu ớt của con,
để con trở nên nhẹ tênh
mà bước những bước dài hướng về Chúa. Amen.
 
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ