SUY NIỆM LỜI CHÚA THỨ BA TUẦN 18 THƯỜNG NIÊN NĂM A

Ca nhập lễ

Lạy Chúa Trời, xin đến giúp con

muôn lạy Chúa, xin mau phù trợ !

Ngài là Đấng phù trợ,

là Đấng giải thoát con,

muôn lạy Chúa, xin đừng trì hoãn.

Bài đọc 1

 

Vì tội lỗi của ngươi quá nặng, mà Ta đã xử với ngươi như thế. Ta sẽ đổi số phận của lều trại Gia-cóp.

Bài trích sách ngôn sứ Giê-rê-mi-a.

1 Có lời Đức Chúa phán với ông Giê-rê-mi-a rằng : 2 Đức Chúa, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này : Ngươi hãy viết vào một cuốn sách tất cả những lời Ta phán với ngươi.

12Phải, Đức Chúa phán thế này :

Vết thương của ngươi hết đường cứu chữa,

vết đòn của ngươi không thể lành được.


13Không ai biện hộ cho vụ kiện của ngươi ;

ung nhọt thì còn có thuốc chữa,

chứ ngươi thì vô phương điều trị.


14Mọi nhân tình của ngươi đều quên ngươi hết,

chúng không kiếm tìm ngươi nữa,

vì ngươi đã bị Ta đánh trọng thương, như bị kẻ thù đánh ;

Ta đánh ngươi để nghiêm khắc sửa trị,

chỉ vì sự gian ác của ngươi quá nhiều,

và tội lỗi của ngươi quá nặng.


15Ngươi kêu la vì thương tích của ngươi làm gì ?

Nỗi thống khổ của ngươi thật hết đường cứu chữa !

Ấy chỉ vì sự gian ác của ngươi quá nhiều,

và tội lỗi của ngươi quá nặng, mà Ta đã xử với ngươi như thế.


18Đức Chúa phán như sau :

Này Ta sẽ đổi số phận của lều trại Gia-cóp,

và nhà cửa nó, Ta sẽ chạnh lòng xót thương.

Thành sẽ được dựng lại trên nơi phế tích,

dinh thự sẽ toạ lạc trên chính chỗ xưa.


19Từ các nơi ấy, sẽ vọng ra lời cảm tạ và tiếng reo mừng.

Ta sẽ làm cho chúng tăng số, chúng không còn bị sút giảm.

Ta sẽ làm cho chúng được vẻ vang, chúng không còn bị hạ nhục.


20Con cái nó sẽ lại được như xưa,

và cộng đoàn của nó sẽ đứng vững trước nhan Ta.

Ta sẽ sửa phạt mọi kẻ áp bức nó.


21Thủ lãnh của nó sẽ từ nó xuất thân,

và người thống trị nó sẽ từ giữa nó mà ra.

Ta sẽ cho nó tới gần, và nó sẽ đến với Ta

– sấm ngôn của Đức Chúa –

vì ai là kẻ cả gan dám đến gần Ta ?


22Các ngươi sẽ là dân Ta chọn,

và Ta, Ta sẽ là Thiên Chúa của các ngươi.

Đáp ca

 

Đ.Chúa sẽ xây dựng lại Xi-on,

sẽ xuất hiện quang vinh rực rỡ.

16Bấy giờ chư dân sẽ sợ uy danh Chúa,

mọi đế vương hoàn cầu uý kính Ngài vinh hiển.
17Vì Chúa sẽ xây dựng lại Xi-on,

sẽ xuất hiện quang vinh rực rỡ.
18Người đoái nghe dân bị bóc lột kêu cầu,

chẳng khinh thường lời họ nguyện xin.

Đ.Chúa sẽ xây dựng lại Xi-on,

sẽ xuất hiện quang vinh rực rỡ.

19Điều này phải ghi lại cho đời sau được biết,

dân hậu sinh phải ca tụng Chúa Trời.
20Vì Chúa đưa mắt từ toà cao thánh điện,

từ trời xanh đã nhìn xuống cõi trần,
21để nghe kẻ tù đày rên siết thở than

và phóng thích những người mang án tử.

Đ.Chúa sẽ xây dựng lại Xi-on,

sẽ xuất hiện quang vinh rực rỡ.

29Con cháu bề tôi sẽ an cư lạc nghiệp,

và dòng giống tồn tại trước nhan Ngài.
22Rồi ra, ở Xi-on, người người sẽ rao truyền danh thánh Chúa,

tại Giê-ru-sa-lem, ai nấy ngợi khen Người,
23khi mọi nước mọi dân

tập trung về để thờ phượng Chúa.

Đ.Chúa sẽ xây dựng lại Xi-on,

sẽ xuất hiện quang vinh rực rỡ.

 

Tung hô Tin Mừng

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Thưa Thầy, chính Thầy là Con Thiên Chúa, chính Thầy là Vua Ít-ra-en. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng

 

Cây nào mà Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời, đã không trồng, thì sẽ bị nhổ đi.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.

1 Khi ấy, có mấy người Pha-ri-sêu và mấy kinh sư từ Giê-ru-sa-lem đến gặp Đức Giê-su và nói rằng : 2 “Sao môn đệ ông vi phạm truyền thống của tiền nhân, không chịu rửa tay khi dùng bữa ?”

10 Sau đó, Đức Giê-su gọi đám đông lại mà bảo : “Hãy nghe và hiểu cho rõ : 11 Không phải cái vào miệng làm cho con người ra ô uế, nhưng cái từ miệng xuất ra, cái đó mới làm cho con người ra ô uế.”

12 Bấy giờ các môn đệ đến gần Đức Giê-su mà thưa rằng : “Thầy có biết không ? Những người Pha-ri-sêu đã vấp phạm khi nghe Thầy nói lời ấy.” 13 Đức Giê-su đáp : “Cây nào mà Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời, đã không trồng, thì sẽ bị nhổ đi. 14 Cứ để mặc họ. Họ là những người mù dắt người mù. Mù mà lại dắt mù, cả hai sẽ lăn cù xuống hố.”

Ca hiệp lễ

Lạy Chúa,

Chúa đã ban cho chúng con bánh bởi trời,

bánh có đủ mọi mùi thơm ngon

và mọi hương vị ngọt ngào.

Suy niệm và cầu nguyện

Suy niệm:

Bài Tin Mừng hôm nay là một loạt những kinh nghiệm thiêng liêng.
Có thể chúng ta ít nhiều đều đã có những kinh nghiệm này.
Thầy Giêsu là một nhà giáo nhân từ và cương quyết.
Ngài giáo dục các môn đệ bằng cách đưa họ vào những kinh nghiệm.

Kinh nghiệm bị Thầy bắt buộc phải qua bờ bên kia (c. 22),
dù họ rất muốn ở lại bờ bên này để nếm dư vị của thành công vừa rồi.
Sau phép lạ nhân bánh, người ta định tôn Thầy lên làm vua (Ga 6, 15).
Chỉ cần Thầy gật đầu là trò được chia sẻ tiếng tăm và quyền lực.
Các môn đệ đã bị ép lên thuyền, ngay lập tức, lúc chạng vạng tối.

Kinh nghiệm bị sóng đánh vì ngược gió.
Thuyền đã xa bờ mấy cây số, tiến tới không được, lùi lại cũng không xong.
Vào lúc khó khăn ấy lại không có Thầy ở trong thuyền.
Hầu như suốt đêm các môn đệ phải vất vả chèo chống với sóng gió.
Họ phải tập chiến đấu trong đêm tối khi không có Thầy ở bên.
Họ có nghĩ quyết định của Thầy là sai lầm, vội vã không ?

Kinh nghiệm hốt hoảng, sợ hãi và được trấn an.
Mãi đến lúc gần sáng, Thầy Giêsu mới đi trên biển mà đến với các môn đệ.
Ngài đến khi họ chưa thấy rõ mặt Ngài.
Ngài đến vào lúc bất ngờ và đến theo cách bất ngờ, khiến họ khiếp kinh.
Ngài đến đem bình an mà họ tưởng là ma quái đe dọa (c. 26).
Quả thật có những lúc không dễ nhận ra là Chúa đang đến với mình.
Chúa đến làm các môn đệ sợ hãi hơn cả sóng gió.
Nhưng “Cứ yên tâm, chính Thầy đây. Đừng sợ !” (c. 27).

Kinh nghiệm tự đưa mình vào một thách đố của lòng tin.
Một mặt Phêrô vẫn chưa tin trọn vẹn khi nói câu: Nếu quả là Thầy…(c. 28).
Nhưng mặt khác ông lại rất táo bạo khi dám xin ơn đi trên mặt nước.
Ông coi đó là cách thức chắc chắn nhất để biết có phải là Thầy không.
Nếu đúng là Thầy thì Thầy cũng có thể cho mình làm được như Thầy.
Chỉ cần Thầy truyền lệnh là đủ, Phêrô tin như thế.

Kinh nghiệm đi trên mặt nước và kinh nghiệm bị chìm.
Khi được Thầy cho phép, Phêrô đã dám từ thuyền bước xuống biển động.
Và ông đã đi được một quãng không rõ bao xa (c. 29).
Mặt nước cứng như đá hay người ông trở nên nhẹ bổng ?
Bây giờ thì đúng là Thầy rồi, chỉ Thầy mới cho mình làm được như Thầy.
Phêrô sung sướng tiến về phía Thầy với lòng tin đang lớn lên.
Nhưng khi gặp gió thổi mạnh thì ông lại sợ, lại hoài nghi, yếu tin.
Ông mất tập trung vào sự hiện diện quyền năng của Thầy và bị chìm.
Người ta có thể bị chìm ngay khi biết Chúa ở trước mặt.

Kinh nghiệm được Thầy nắm tay mà dắt vào thuyền.
Khi Phêrô kêu cứu, Thầy Giêsu đã giữ ông khỏi bị nước nuốt chửng.
Sau đó hẳn hai Thầy trò đã cùng nhau đi trên sóng mà về thuyền.
Khi cả hai lên thuyền thì gió lặng, chẳng cần Thầy phải dẹp yên sóng gió.

Các kinh nghiệm môn đệ vừa trải qua thật kinh khủng và gần gũi với ta.
Buồn bực, sợ hãi, căng thẳng, bình an, nghi ngờ, chới với, hạnh phúc.
Đời kitô hữu là một chuỗi những kinh nghiệm như thế.
Chúng ta tưởng Chúa bỏ rơi, Chúa vắng mặt, Chúa là ma làm ta sợ hãi.
Đơn giản Chúa là Thầy biết cách làm ta trưởng thành qua kinh nghiệm.
Cuối cùng chúng ta sẽ nhìn nhận: “Quả thật Thầy là Con Thiên Chúa” (c. 33).

Lời nguyện:

Lạy Chúa Giêsu,
con chẳng dám xin đi trên mặt nước như Phêrô,
nhưng nhiều khi con cảm thấy
sống đức tin giữa lòng cuộc đời
chẳng khác nào đi trên mặt nước.

Có bao thứ sóng gió đẩy đưa và lôi cuốn.
Có bao cám dỗ muốn hút con vô vực sâu.
Cả sự nặng nề của thân xác con
cũng kéo ghì con xuống.
Ði trên mặt nước cuộc đời chẳng mấy dễ dàng.
Nhiều khi con thấy mình bàng hoàng sợ hãi.

Xin cứu con khi con hầu chìm.
Xin nắm lấy tay con khi con quỵ ngã.
Xin nâng đỡ niềm tin yếu ớt của con,
để con trở nên nhẹ tênh
mà bước những bước dài hướng về Chúa. Amen.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.