GÓC SUY TƯ: CHIM NGÓI MÀ TƯỞNG PHƯỢNG HOÀNG.

CHIM NGÓI MÀ TƯỞNG PHƯỢNG HOÀNG.

Tài học của Vương Cấp Thiện bình thường nhưng đối xử với người thì quá quắt, lúc làm nội sứ (1) có người ngấm ngầm đem ông ta ví với con chim ngói tầm thường chiếm cứ nơi phượng hoàng trì (2) của người hiền quý.
  Ông ta hoàn toàn không có thành tích chính trị, nhưng ông ta có một điểm là ông ta quản việc rất nghiêm khắc, mỗi ngày ông đều phải nhắn bảo các hạ quan rằng:
– “Không được để lừa đi vào trong chỗ quan làm việc”.
Về sau, có người tặng cho ông ta một tên rất kêu:

Suy ngẫm:

“Tài học thì bình thường nhưng đối xử với người thì quá quắc” là một hiện tượng đang “lạm phát” mạnh giữa xã hội, và có khi ngay cả trong các cộng đoàn tu trì hôm nay.
Có người tài học bình thường nhưng hể anh em làm sai cái gì thì nạt nộ với giọng như ta đây có quyền uy và giỏi giang; có người tài học thì thua xa người khác nhưng được cấp trên đặt nơi “ngon lành” nên cứ tưởng mình tài giỏi hơn người, có quyền trên mọi người và cứ thế là lên mặt dạy đời thiên hạ là những người đáng bậc thấy của mình…
Cứ lập tới lập lui cái điệp khúc “nạt nộ, móc ngéo, chửi mắng, thóa mạ” thì chẳng khác chi con chim ngói ở trên phượng hoàng trì làm xấu đi cái chức vụ mà mình đang có.
Nếu một ngày nào đó người ta kêu tôi là “linh mục nóng tính”, “linh mục thóa mạ”, “linh mục chửi mắng” ,” linh mục móc ngéo” thì thật là bất hạnh cho linh muc, bởi vì Thiên Chúa không chọn linh mục để nạt nộ nóng giận, móc ngéo với người, nhưng Ngài chọn linh mục để đem bình an, yêu thương và tha thứ đến cho tha nhân…