SUY NIỆM LỜI CHÚA. CHÚA NHẬT XII THƯỜNG NIÊN LỄ MÌNH VÀ MÁU THÁNH CHÚA KI-TÔ

Lễ Mình và Máu Thánh Chúa Kitô
Ca nhập lễ

Chúa nuôi dân bằng lúa mì tinh hảo,

mật ong rừng, Người cho hưởng thoả thuê.

Bài đọc 1

 

Ông Men-ki-xê-đê dâng bánh và rượu.

Bài trích sách Sáng thế.

18 Khi ông Áp-ram thắng trận trở về, có ông Men-ki-xê-đê, vua thành Sa-lem, mang bánh và rượu ra ; ông là tư tế của Thiên Chúa Tối Cao. 19 Ông chúc phúc cho ông Áp-ram và nói :

“Xin Thiên Chúa Tối Cao, Đấng dựng nên trời đất,

chúc phúc cho Áp-ram !


20Chúc tụng Thiên Chúa Tối Cao,

Đấng đã trao vào tay ông những thù địch của ông !”

Rồi ông Áp-ram biếu ông Men-ki-xê-đê một phần mười tất cả chiến lợi phẩm.

Đáp ca

Đ.Muôn thuở, Con là Thượng Tế

theo phẩm trật Men-ki-xê-đê.

1Sấm ngôn của Đức Chúa

ngỏ cùng Chúa Thượng tôi :

“Bên hữu Cha đây, Con lên ngự trị,

để rồi bao địch thù, Cha sẽ đặt làm bệ dưới chân con.”

Đ.Muôn thuở, Con là Thượng Tế

theo phẩm trật Men-ki-xê-đê.

2Từ Xi-on, Đức Chúa sẽ mở rộng

quyền vương đế của Ngài :

Giữa lòng địch quân, xin Ngài làm bá chủ.

Đ.Muôn thuở, Con là Thượng Tế

theo phẩm trật Men-ki-xê-đê.

3Đức Chúa phán bảo rằng :

“Ngày đăng quang con nắm quyền thủ lãnh,

vẻ huy hoàng rực rỡ tựa thần linh.

Ngay trước lúc hừng đông xuất hiện,

tự lòng Cha, Cha đã sinh ra Con.”

Đ.Muôn thuở, Con là Thượng Tế

theo phẩm trật Men-ki-xê-đê.

4Đức Chúa đã một lần thề ước, Người sẽ chẳng rút lời,

rằng : “Muôn thuở, Con là Thượng Tế

theo phẩm trật Men-ki-xê-đê.”

Đ.Muôn thuở, Con là Thượng Tế

theo phẩm trật Men-ki-xê-đê.

Bài đọc 2

 

Mỗi lần anh em ăn Bánh và uống Chén này, là anh em loan truyền Chúa đã chịu chết.

Bài trích thư thứ nhất của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Cô-rin-tô.

23 Thưa anh em, điều tôi đã lãnh nhận từ nơi Chúa, tôi xin truyền lại cho anh em : trong đêm bị nộp, Chúa Giê-su cầm lấy bánh, 24 dâng lời tạ ơn, rồi bẻ ra và nói : “Đây là Mình Thầy, hiến dâng vì anh em ; anh em hãy làm việc này, mà tưởng nhớ đến Thầy.” 25 Cũng thế, sau bữa ăn, Người cầm lấy chén rượu và nói : “Chén này là Giao Ước Mới, lập bằng Máu Thầy ; mỗi khi uống, anh em hãy làm việc này, mà tưởng nhớ đến Thầy.” 26 Thật vậy, cho tới ngày Chúa đến, mỗi lần ăn Bánh và uống Chén này, là anh em loan truyền Chúa đã chịu chết.

Tung hô Tin Mừng

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúa nói : Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng

 

Mọi người đều ăn, và được no nê.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

11b Khi ấy, Đức Giê-su nói với đám đông về Nước Thiên Chúa và chữa lành những ai cần được chữa.

12 Ngày đã bắt đầu tàn. Nhóm Mười Hai đến bên Đức Giê-su thưa Người rằng : “Xin Thầy cho đám đông về, để họ vào các làng mạc nông trại quanh đây, tìm chỗ trọ và kiếm thức ăn, vì nơi chúng ta đang ở đây là nơi hoang vắng.” 13 Đức Giê-su bảo : “Chính anh em hãy cho họ ăn.” Các ông đáp : “Chúng con chỉ có vỏn vẹn năm cái bánh và hai con cá, trừ phi chính chúng con phải đi mua thức ăn cho cả đám dân này.” 14 Quả thật có tới chừng năm ngàn đàn ông. Đức Giê-su nói với các môn đệ : “Anh em hãy bảo họ ngồi thành từng nhóm khoảng năm mươi người một.” 15 Các môn đệ làm y như vậy, và bảo mọi người ngồi xuống. 16 Bấy giờ Đức Giê-su cầm lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho môn đệ để các ông dọn ra cho đám đông. 17 Mọi người đều ăn, và ai nấy được no nê. Những miếng vụn còn thừa, người ta thu lại được mười hai thúng.

Ca hiệp lễ

Chúa nói : “Ai ăn thịt và uống máu tôi

thì luôn kết hợp với tôi,

và tôi luôn kết hợp với người ấy.”

Suy niệm và cầu nguyện

Suy Niệm

Trong thư thứ nhất gởi tín hữu Corintô, viết năm 57,
thánh Phaolô cho chúng ta một chứng từ cổ xưa
về bí tích Thánh Thể mà ngài gọi là bữa ăn của Chúa.
Ngài khẳng định rằng ngài chỉ là người truyền đạt lại
những gì mình đã lãnh nhận từ truyền thống Giáo Hội.
Bí tích Thánh Thể là một sáng kiến của Ðức Giêsu
trong bữa ăn vào đêm Người bị nộp.
Tấm bánh thành Mình Thầy: hãy cầm lấy mà ăn.
Chén rượu thành Máu Thầy: hãy cầm lấy mà uống.
Ðức Giêsu còn mời ta làm lại những gì Người đã làm:
“Anh em hãy làm như Thầy vừa làm để tưởng nhớ Thầy.”
Giáo Hội đã vâng lời từ 20 thế kỷ.
Có biết bao thánh lễ đã được cử hành trên mặt đất.
Thánh lễ nào cũng là một bữa ăn do Chúa thết đãi,
và cũng là một nghi thức tưởng nhớ cái chết của Chúa.
Không thể tách rời thánh lễ với cái chết của Ðức Giêsu.
Mình Thầy sẽ bị nộp, Máu Thầy sẽ đổ ra vì anh em.
Rước lễ là rước lấy Ðấng đã chết vì loài người,
như thế là hiệp thông vào cái chết thập giá.

Mỗi lần dự lễ, chúng ta loan truyền Chúa đã chịu chết.
Nhưng Ðấng đã chết cũng là Ðấng đã sống lại,
Ðấng đang ngự bên hữu Cha và sẽ đến trong vinh quang.
Rước lễ chẳng phải là rước một thi hài người chết,
mà là đón lấy Ðấng đang sống và đang ban sự sống.

Dự thánh lễ là dự một bữa ăn như bữa Tiệc ly,
là tham dự vào hy tế năm xưa trên Núi Sọ.
Chính vì thế ta không nên dự lễ với hai bàn tay trắng.
Cần đem theo tấm bánh của mình trong ngày qua, tuần qua.
Tấm bánh làm từ lúa của đất, công của người.
Chúa Giêsu cần tấm bánh của tôi, để Người biến đổi.
Thánh Thần cần tấm bánh của tôi, để Người thánh hoá.
Chúa Kitô không từ trời cao ngự xuống tấm bánh.
Ðúng hơn, Người nâng tấm bánh lên tới Người,
và biến nó thành lương thực thần linh nuôi tôi.
Như thế, tấm bánh thánh mong manh nhỏ bé
lại là nơi hội tụ của cả Thiên, Ðịa, Nhân.
Vũ trụ, con người và Thiên Chúa gặp nhau, hoà quyện.
Bí tích Thánh Thể góp phần biến đổi cả vũ trụ loài người.
Những gì là tự nhiên, nay được thần hoá,
được biến đổi tận căn mà vẫn không đánh mất chính mình.
Lễ vật tôi dâng lên Chúa, Chúa trao lại cho tôi.
Bánh bởi trời cũng là bánh bởi đất…

Mỗi phút trên trái đất, có bao tấm bánh được trao đi.
Trong mỗi tấm bánh bình thường được bẻ ra và trao đi,
chúng ta thấy có bóng dáng của tấm bánh Mình Chúa.
Chính nhờ được nuôi bằng bánh thánh tại bàn thờ,
mà ta có thể chia sẻ cho tha nhân tấm bánh vật chất,
và những tấm bánh tinh thần.
Hãy dâng tất cả những gì thuộc về trái đất và con người,
để Ðức Kitô biến đổi thành Tấm Bánh Khổng Lồ dâng lên Cha.

Cầu Nguyện

Lạy Chúa,
Chúa là thức ăn, thức uống của con.
Càng ăn, con càng đói;
càng uống, con càng khát;
càng sở hữu, con lại càng ước ao.

Chúa ngọt ngào trong cổ họng con
hơn cả tầng mật ong,
vượt quá mọi thứ ngọt ngào khác trên đời.

Lúc nào con cũng thấy đói khát và ước ao,
vì con không sao múc cạn được Chúa.

Ngài nghiền nát con hay con nghiền nát Ngài?
Con chẳng rõ; vì ở thẳm sâu lòng con,
con cảm thấy cả hai.

Chúa đòi con nên một với Ngài,
đòi hỏi đó làm cho con đau đớn,
vì con không muốn từ bỏ
những thói quen của con
để ngủ yên trong tay Chúa.

Con chỉ biết tạ ơn Chúa,
ca ngợi và tôn vinh Chúa,
bởi đó là sự sống đời đời cho con.

Ruy Broeck