SUY NIỆM LỜI CHÚA THỨ BẢY TUẦN 4 THƯỜNG NIÊN

Ca nhập lễ

Hát lên mừng Chúa một bài ca mới,

hát lên mừng Chúa, hỡi toàn thể địa cầu !

Trước Thiên Nhan, đầy uy phong dũng mãnh,

trong thánh điện, toàn cảnh sắc huy hoàng.

Bài đọc 1

 

Ông Áp-ra-ham trông đợi một thành có nền móng do chính Thiên Chúa vẽ mẫu và xây dựng.

Bài trích thư gửi tín hữu Híp-ri.

1 Thưa anh em, đức tin là bảo đảm cho những điều ta hy vọng, là bằng chứng cho những điều ta không thấy. 2 Nhờ đức tin ấy, các tiền nhân đã được Thiên Chúa chứng giám.

8 Nhờ đức tin, ông Áp-ra-ham đã vâng nghe tiếng Chúa gọi mà ra đi đến một nơi ông sẽ được lãnh nhận làm gia nghiệp. Ông đã ra đi mà không biết mình đi đâu. 9 Nhờ đức tin, ông đã tới cư ngụ tại Đất Hứa như tại một nơi đất khách, ông sống trong lều cũng như ông I-xa-ác và ông Gia-cóp là những người đồng thừa kế cùng một lời hứa, 10 vì ông trông đợi một thành có nền móng do chính Thiên Chúa vẽ mẫu và xây dựng. 11 Nhờ đức tin, cả bà Xa-ra vốn hiếm muộn, cũng đã có thể thụ thai và sinh con nối dòng vào lúc tuổi đã cao, vì bà tin rằng Đấng đã hứa là Đấng trung tín. 12 Bởi vậy, do một người duy nhất, một người kể như chết rồi mà đã sinh ra một dòng dõi nhiều như sao trời cát biển, không tài nào đếm được. 13 Tất cả các ngài đã chết, lúc vẫn còn tin như vậy, mặc dù chưa được hưởng các điều Thiên Chúa hứa ; nhưng từ xa các ngài đã thấy và đón chào các điều ấy, cùng xưng mình là ngoại kiều, là lữ khách trên mặt đất. 14 Những người nói như vậy cho thấy là họ đang đi tìm một quê hương. 15 Và nếu quả thật họ còn nhớ tới quê hương mình đã bỏ ra đi, thì họ vẫn có cơ hội trở về. 16 Nhưng thực ra các ngài mong ước một quê hương tốt đẹp hơn, đó là quê hương trên trời. Bởi vậy, Thiên Chúa đã không hổ thẹn để cho các ngài gọi mình là Thiên Chúa của các ngài, vì Người đã chuẩn bị một thành cho các ngài.

17 Nhờ đức tin, khi bị thử thách, ông Áp-ra-ham đã hiến tế I-xa-ác ; dù đã nhận được lời hứa, ông vẫn hiến tế người con một. 18 Về người con này, Thiên Chúa đã phán bảo : Chính do I-xa-ác mà sẽ có một dòng dõi mang tên ngươi. 19 Quả thật, ông Áp-ra-ham nghĩ rằng Thiên Chúa có quyền năng cho người chết trỗi dậy. Rốt cuộc, ông đã nhận lại người con ấy như là một biểu tượng.

Đáp ca

Đ.Chúc tụng Đức Chúa là Thiên Chúa Ít-ra-en

đã viếng thăm dân Người.

69Từ dòng dõi trung thần Đa-vít,

Người đã cho xuất hiện

Vị Cứu Tinh quyền thế để giúp ta,
70như Người đã dùng miệng các vị thánh ngôn sứ

mà phán hứa tự ngàn xưa :

Đ.Chúc tụng Đức Chúa là Thiên Chúa Ít-ra-en

đã viếng thăm dân Người.

71Sẽ cứu ta thoát khỏi địch thù,

thoát tay mọi kẻ hằng ghen ghét ;
72sẽ trọn bề nhân nghĩa với tổ tiên

và nhớ lại lời xưa giao ước ;

Đ.Chúc tụng Đức Chúa là Thiên Chúa Ít-ra-en

đã viếng thăm dân Người.

73Chúa đã thề với tổ phụ Áp-ra-ham

rằng sẽ giải phóng ta khỏi tay địch thù,
74và cho ta chẳng còn sợ hãi,75để ta sống thánh thiện công chính trước nhan Người,

mà phụng thờ Người suốt cả đời ta.

Đ.Chúc tụng Đức Chúa là Thiên Chúa Ít-ra-en

đã viếng thăm dân Người.

Tung hô Tin Mừng

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì được sống muôn đời. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng

 

Người này là ai, mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh ?

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.

35 Hôm ấy, khi chiều đến, Đức Giê-su nói với các môn đệ : “Chúng ta sang bờ bên kia đi !” 36 Bỏ đám đông ở lại, các ông chở Người đi, vì Người đang ở sẵn trên thuyền ; có những thuyền khác cùng theo Người. 37 Một trận cuồng phong nổi lên, sóng ập vào thuyền, đến nỗi thuyền đầy nước. 38 Trong khi đó, Đức Giê-su đang ở đàng lái, dựa đầu vào chiếc gối mà ngủ. Các môn đệ đánh thức Người dậy và nói : “Thầy ơi, chúng ta chết mất, Thầy chẳng lo gì sao ?” 39 Người thức dậy, ngăm đe gió, và truyền cho biển : “Im đi ! Câm đi !” Gió liền tắt, và biển lặng như tờ. 40 Rồi Người bảo các ông : “Sao nhát thế ? Anh em vẫn chưa có lòng tin sao ?” 41 Các ông sợ hãi kinh hoàng và nói với nhau : “Vậy người này là ai, mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh ?”

Ca hiệp lễ

Hãy đến gần Chúa, bạn sẽ được sáng soi

và không bao giờ phải bẽ mặt hổ ngươi.

 

Suy niệm và cầu nguyện

Suy niệm:

Chẳng hiểu tại sao lúc chiều xuống,
Đức Giêsu lại bảo các môn đệ đưa mình qua bờ phía đông của Biển hồ, 
trên con thuyền mà Ngài ngồi giảng các dụ ngôn (Mc 4,1). 
Do địa thế đặc biệt, hồ Galilê hay có những trận cuồng phong ập đến bất chợt, 
tạo ra những cơn bão lớn trên sóng nước. 
Tối hôm ấy, thầy trò đã gặp một cơn bão như vậy.

Thầy Giêsu phó thác mọi sự cho các môn đệ vốn là ngư phủ lành nghề. 
Thầy mệt nên ngủ say ở đuôi thuyền, ngủ trên một cái gối. 
Trong khi đó các môn đệ phải vật lộn với sóng gió, nước tràn đầy thuyền. 
Họ có vẻ mất bình tĩnh khi thấy cơn giông bão không đánh thức Thầy được. 
Chính họ đánh thức Thầy bằng một lời trách móc : 
“Thầy ơi, chúng ta chết đến nơi rồi mà Thầy chẳng lo gì sao?” (c.38). 
Thầy Giêsu đã thức dậy, và đã làm cho biển lặng, gió yên.

Đời con người ai tránh được sóng gió bất chợt. 
Nếu biết trước sẽ gặp sóng gió, ai dám vượt biến ban đêm. 
Sóng gió xảy ra trong đời riêng của mỗi người, trong gia đình, 
trong đất nước, trong Giáo Hội, trên thế giới. 
Sóng gió làm ta thấy mình con thuyền đời mình chòng chành, mong manh, 
và khiến ta sợ hãi, hoảng loạn. 
Giữa cơn sóng gió có khi người tín hữu lại thấy Chúa lạnh lùng, vô cảm. 
Như các môn đệ, chúng ta không hiểu tại sao Chúa có thể ngủ được 
khi đời ta bị đe dọa bởi cuồng phong, 
tại sao Chúa vắng mặt, thinh lặng và khoanh tay 
vào lúc chúng ta cần đến Ngài hơn cả.

“Tại sao anh em sợ ? Anh em không có lòng tin sao?” (c.40). 
Anh em không tin là Thầy đang ở trong cùng một con thuyền với anh em sao? 
Lẽ ra chúng ta phải cảm thấy yên tâm 
khi nhìn Chúa ngủ giấc ngủ tín thác của trẻ thơ ngay giữa cơn giông bão. 
Nhìn Chúa ngủ bình an, chúng ta hiểu rằng chẳng có gì đáng sợ. 
Vâng lời Chúa để qua bờ bên kia, và có Chúa trong con thuyền đời mình, 
điều đó không làm chúng ta tránh được giông bão, 
có khi lại gặp bão tố nhiều hơn. 
Nhưng điều chắc chắn là chúng ta sẽ qua được bờ bên kia 
với lòng tin được tôi luyện của người tín hữu dày dạn. 
Chúng ta dám tin Chúa có quyền trên sóng gió của đời ta không?

Cầu nguyện:

Lạy Cha từ ái, 
đây là niềm tin của con. 
Con tin Cha là Tình yêu, 
và mọi sự Cha làm đều vì yêu chúng con. 
Cả những khi Cha mạnh tay cắt tỉa, 
cả những khi Cha thinh lặng hay vắng mặt, 
cả những khi Cha như chịu thua sức mạnh của ác nhân, 
con vẫn tin Cha là Cha toàn năng nhân ái. 
Con tin Cha không chịu thua con về lòng quảng đại, 
chẳng để con thiệt thòi khi dám sống cho Cha.

Con tin rằng nơi lòng những người cứng cỏi nhất 
cũng có một đốm lửa của sự thiện, 
được vùi sâu dưới những lớp tro. 
Chỉ một ngọn gió của tình yêu chân thành 
cũng đủ làm đốm lửa ấy bừng lên rạng rỡ. 
Con tin rằng chẳng có giọt nước mắt nào vô ích, 
thế giới vẫn tồn tại nhờ hy sinh thầm lặng của bao người. 
Con tin rằng chiến thắng cuối cùng thuộc về Ánh sáng. 
Sự Sống và Tình yêu sẽ chiếm ngự địa cầu.

Con tin rằng dòng lịch sử của loài người và vũ trụ 
đang chuyển mình tiến về với Cha, 
qua trung gian tuyệt vời của Chúa Giêsu 
và sức tác động mãnh liệt của Thánh Thần. 
Con tin rằng dần dần mỗi người sẽ gặp nhau, 
vượt qua mọi tranh chấp, bất đồng, mọi dị biệt, thành kiến, 
để cùng nắm tay nhau đi qua sa mạc cuộc đời 
mà về nhà Cha là nơi hạnh phúc viên mãn.

Lạy Cha, đó là niềm tin của con. 
Xin Cha cho con dám sống niềm tin ấy. Amen.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.