Suy Niệm Lời Chúa Thứ Bảy Tuần XIV Thường Niên Năm A

Thứ Bảy Tuần 14 TN
Ca nhập lễ

Lạy Thiên Chúa, giữa nơi đền thánh,

chúng con hồi tưởng lại tình Chúa yêu thương.

Danh thánh Chúa gần xa truyền tụng,

tiếng ngợi khen Ngài khắp cõi lừng vang ;

tay hữu Chúa thi hành công lý.

Bài đọc 1

 

Tôi là một người môi miệng ô uế, thế mà mắt tôi đã thấy Đức Vua là Đức Chúa các đạo binh.

Bài trích sách ngôn sứ I-sai-a.

1 Năm vua Út-di-gia-hu băng hà, tôi thấy Chúa Thượng ngự trên ngai rất cao ; tà áo của Người bao phủ Đền Thờ.

2 Phía bên trên Người, có các thần Xê-ra-phim đứng chầu. Mỗi vị có sáu cánh : hai cánh để che mặt, hai cánh để che chân, và hai cánh để bay.

3 Các vị ấy đối đáp tung hô :

“Thánh ! Thánh ! Chí Thánh !

Đức Chúa các đạo binh là Đấng Thánh !

Cả mặt đất rạng ngời vinh quang Chúa !”

4 Tiếng tung hô đó làm cho các trụ cửa rung chuyển ; khắp Đền Thờ khói toả mịt mù. 5 Bấy giờ tôi thốt lên :

“Khốn thân tôi, tôi chết mất !

Vì tôi là một người môi miệng ô uế,

tôi ở giữa một dân môi miệng ô uế,

thế mà mắt tôi đã thấy Đức Vua là Đức Chúa các đạo binh !”

6 Một trong các thần Xê-ra-phim bay về phía tôi, tay cầm một hòn than hồng người đã dùng cặp mà gắp từ trên bàn thờ. 7 Người đưa hòn than ấy chạm vào miệng tôi và nói :

“Đây, cái này đã chạm đến môi ngươi,

ngươi đã được tha lỗi và xá tội.”

8 Bấy giờ tôi nghe tiếng Chúa Thượng phán :

“Ta sẽ sai ai đây ? Ai sẽ đi cho chúng ta ?”

Tôi thưa : “Dạ, con đây, xin sai con đi.”

Đáp ca

 

Đ.Chúa là Vua hiển trị,

Chúa mặc oai phong tựa cẩm bào.

1abChúa là Vua hiển trị,

Chúa mặc oai phong tựa cẩm bào,

Người lấy dũng lực làm cân đai.

Đ.Chúa là Vua hiển trị,

Chúa mặc oai phong tựa cẩm bào.

1cChúa thiết lập địa cầu, địa cầu không lay chuyển.2Ngai vàng Chúa kiên cố tự ngàn xưa :

Ngài hiện hữu tự muôn ngàn đời.

Đ.Chúa là Vua hiển trị,

Chúa mặc oai phong tựa cẩm bào.

5Lạy Chúa, thánh chỉ Ngài thật là bền vững,

nơi đền vàng rực lên toàn thánh thiện

triền miên qua mọi thời.

Đ.Chúa là Vua hiển trị,

Chúa mặc oai phong tựa cẩm bào.

Tung hô Tin Mừng

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Nếu anh em bị sỉ nhục vì danh Đức Ki-tô, anh em thật có phúc, bởi lẽ Thần Khí của Thiên Chúa ngự trên anh em. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng

 

Anh em đừng sợ những kẻ giết thân xác.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.

24 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các Tông Đồ rằng : “Trò không hơn thầy, tớ không hơn chủ. 25 Trò được như thầy, tớ được như chủ, đã là đủ rồi. Chủ nhà mà người ta còn gọi là Bê-en-dê-bun, huống chi là người nhà.

26 “Vậy anh em đừng sợ người ta. Thật ra, không có gì che giấu mà sẽ không được tỏ lộ, không có gì bí mật, mà người ta sẽ không biết. 27 Điều Thầy nói với anh em lúc đêm hôm, thì hãy nói ra giữa ban ngày ; và điều anh em nghe rỉ tai, thì hãy lên mái nhà rao giảng.

28 “Anh em đừng sợ những kẻ giết thân xác mà không giết được linh hồn. Đúng hơn, anh em hãy sợ Đấng có thể tiêu diệt cả hồn lẫn xác trong hoả ngục. 29 Hai con chim sẻ chỉ bán được một hào phải không ? Thế mà, không một con nào rơi xuống đất ngoài ý của Cha anh em. 30 Thì đối với anh em cũng vậy, ngay đến tóc trên đầu anh em, Người cũng đếm cả rồi. 31 Vậy anh em đừng sợ, anh em còn quý giá hơn muôn vàn chim sẻ.

32 “Phàm ai tuyên bố nhận Thầy trước mặt thiên hạ, thì Thầy cũng sẽ tuyên bố nhận người ấy trước mặt Cha Thầy, Đấng ngự trên trời. 33 Còn ai chối Thầy trước mặt thiên hạ, thì Thầy cũng sẽ chối người ấy trước mặt Cha Thầy, Đấng ngự trên trời.”

Ca hiệp lễ

Hãy nghiệm xem Chúa tốt lành biết mấy,

hạnh phúc thay ai trông cậy nơi Người.

Suy niệm và cầu nguyện

Suy niệm

Trong bài Tin Mừng hôm qua, Đức Giê su nhắc chúng ta đừng lo (c.19).
Hôm nay ba lần Ngài nhắc chúng ta đừng sợ kẻ bách hại (cc. 26. 28.31).
Cuộc sống con người bị trói buộc bởi những nỗi sợ,
có lý và vô lý, đến từ bên ngoài hay từ bên trong trái tim.
Càng văn minh con người càng có nhiều nỗi sợ mới.
Nỗi sợ làm người ta mất tự do, mất bình an, mất vui…

Đừng sợ, Simon, khi Thầy gọi anh đi theo (Lc 5, 10).
Đừng sợ khi Thầy đi trên mặt nước mà đến (Mt 14, 27).
Đừng sợ sau khi thấy Thầy được biến hình (Mt 17, 7).
Đừng sợ, Giairô, dù con gái ông đã chết (Mc 5, 36).

Nỗi sợ có vẻ gắn liền với phận người mong manh.
Nhưng Đức Giêsu muốn giải phóng chúng ta khỏi mọi nỗi sợ.
Có người môn đệ sợ bị mất mạng, đến nỗi không dám rao giảng,
không dám tuyên nhận Thầy trước mặt người đời.
Đức Giêsu mời các môn đệ nói công khai giữa ban ngày, trên mái nhà,
điều mình nghe Thầy thì thầm trong đêm khuya (c. 27).
Họ không được giữ riêng cho mình điều đã lãnh nhận.
Đừng sợ cái giá phải trả cho việc rao giảng, làm chứng cho Thầy,
vì có điều gì còn quý hơn cả sự sống thân xác nữa (c. 28).
Trong Vườn Dầu, Đức Giêsu cũng sợ chết, vì Ngài còn quá trẻ.
Nhưng Ngài đã không để cho nỗi sợ thắng mình,
khi dám nói tiếng xin vâng, buông đời mình trong tay Cha.

Cha lo cho cả những sinh vật bé nhỏ, tưởng như vô giá trị.
Chim sẻ là thức ăn rẻ tiền nhất vào thời Đức Giêsu.
Tiền lương một ngày mua được ba chục con chim sẻ.
“Thế mà không một con nào rơi xuống đất ngoài ý Cha” (c. 29).
Cả đến sợi tóc của trên đầu chúng ta cũng được Thiên Chúa đếm (c. 30).
Dù một sợi cũng được Thiên Chúa giữ gìn (Lc 21, 18).
Chính vì thế người kitô hữu được giải phóng khỏi những nỗi sợ đeo đẳng.
Họ chẳng còn sợ ai, ngoài Thiên Chúa.

Vấn đề không phải là trở nên vô cảm, không biết sợ là gì.
Nhưng là biết sợ ai.
“Mày cùng chịu một án phạt mà không biết sợ Thiên Chúa ư?”
Anh trộm lành đã nói với người kia như vậy (Lc 23, 40).
Xin Chúa giải thoát chúng ta khỏi những nỗi sợ vu vơ,
để chúng ta được tự do, biết lo điều phải lo, biết sợ điều phải sợ.

Lời nguyện

Lạy Chúa Giêsu,
xin cho con dám hành động
theo những đòi hỏi khắt khe nhất của Chúa.
Xin dạy con biết theo Chúa vô điều kiện,
vì xác tín rằng
Chúa ngàn lần khôn ngoan hơn con,
Chúa ngàn lần quảng đại hơn con,
và Chúa yêu con hơn cả chính con yêu con.

Lạy Chúa Giêsu trên thập giá,
xin cho con dám liều theo Chúa
mà không tính toán thiệt hơn,
anh hùng vượt trên mọi nỗi sợ,
can đảm lướt thắng sự yếu đuối của quả tim,
và ném mình trọn vẹn cho sự quan phòng của Chúa.

Ước gì khi dâng lên Chúa
những hy sinh làm cho tim con rướm máu,
con cảm nghiệm được niềm vui bất diệt
của người một lòng theo Chúa.

Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.